1. Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn
Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng.
2. Tay bắt tay, chung long chung sức
Quyết diệt thù cứu quốc bạn ơi
Lòng em khôn tỏ hết lời
Kìa gương phấn dũng rạng ngời nước non.
3. Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ tổ mồng mười tháng ba
Khắp miền truyền mãi câu ca
Nước non vẫn nước non nhà ngàn năm.
4. Ru con con ngủ cho lành
Để mẹ múc nước rửa bành con voi
Muốn coi lên núi mà coi
Coi bà Triệu tướng cưỡi voi, đánh cồng.
5. Ngọ núi Truồi vừa cao, vừa dựng
Lòng người Thừa thiên vừa cứng, vừa dai
Dù cho nắng sớm mưa mai
Song dồn gió dập, vẫn tranh đấu cho Nam Bắc trong ngoài gặp nhau.
Bắc Nam là con một nhà
Là gà một mẹ, là hoa một cành
Nguyện cùng biển thẳm non xanh
Thương nhau nuôi chí đấu tranh cho bền.
6. Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo đưa chồng tiếng khóc nỉ non
Nàng nuôi cái cùng con
Để anh trấn thủ nước non Cao Bằng.
7. Dù em con bế con bồng
Thi đua yêu nước không lơ là.
8. Thực dẫn hơi thực dân
Đàng nào thì cũng một lần về thôi
Việt Nam của Việt Nam rồi
Cướp làm sao nổi đất người Việt Nam.
9. Đồn Tây dù chắc, dù dày,
Thuế nộp đủ đầy, đồn ắt phải tan.
10. Đá mòn, nhưng dạ chẳng mòn
Tình dân nghĩa nước một lòng sắt non.
11. Chim bay về núi Chà Rang,
Nhớ người chí sĩ Cần Vương dựng cờ.
12. Hải Vân cao ngất từng mây,
Giặc đi đến đó bỏ thây không về.
13. Đứng trên cầu Cấm em thề:
Chưa xong nhiệm vụ chưa về quê hương.
14. Đeo hoa chỉ tổ nặng tai
Đeo kiềng nặng cổ hỡi ai có vàng
Làm thâm một nước vẻ vang
Đem vàng giúp nước giàu sang nào tầy
Đổi vàng lấy súng cối say
Bắn tan giặc Pháp dựng ngày vinh quang.
15. Đồn Tây dù chắc, dù dày
Thuế nộp đủ đầy, đồn ắt phải tan.
16. Ô Loan nước lặng như tờ,
Thương người chiến sĩ dựng cờ Cân vương
Trải bao gối đất nằm sương,
Một lòng vì nước nêu gương anh hùng.
Nghèo thì ăn sắn ăn khoai?
Ai ơi đừng có theo loài Pháp gian.
17. Ru hời, ru hỡi là ru
Cha con còn ở chiến khu chưa về.
Con ơi! Nhớ trọn lời thề
Tự do, độc lập, không nề hy sinh.
18. Vượt sông em chở anh sang
Bến trơn em rắc trấu vàng anh sang
Đêm nay đường trải trăng ngà
Hành quân vẫn nhớ bến phà quê em.
19. Chém cha những đứa sang giàu,
Cậy thần, cậy thế cúi đầu nịnh Tây.
20. Ăn trái khổ qua, ai nhả ra cho đặng
Dầu cay, dầu đắng cũng ráng nuốt trôi
Căm thù cay đắng mấy mươi
Ta phải ngậm suốt ba chục năm trời mới diệt hết xâm lăng.
21. Mù u ba thứ mù u
Lính ta thì tình nguyện chớ tình thù ta chẳng đi
Chị em đã quyết chẳng chùn
Hai vai áo ướt chân bùn đường trơn
Em gánh thóc thuế chẳng sờn hai vai
Trời mưa cho ướt lá khoai
Thóc em không ướt vì ngoài lá che
Đường xa, chân bước, tai nghe
Tin vui chiến thắng đưa về khắp nơi.
22. Đá mòn, nhưng dạ chẳng mòn
Tình dân nghĩa nước một lòng sắt non.
23. Đất trời Nam Bộ mênh mông
Người không khuất phục, cây không úa sầu.
24. Dấu chân trên cát quen quen
Thoạt nhìn đã biết chân em đi tuần
Xôn xao bãi cát trắng ngần
Đếm sao hết được mấy lần em qua
Mắt nhìn như ánh sao sa
Ngày đêm em giữ quê nhà yên bình
Đẹp thay! Bãi cát êm êm
In bàn chân nhỏ của em đi tuần.
25. Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm
Rượu hồng đào chưa nhấm đã say
Lòng ta như chén rượu đầy,
Lời thề nhớ chén rượu này bạn ơi!
Câu hò từ thuở xa xôi
Bao năm còn vọng đậm lời nước non.
26. Hỡi thuyền đưa khách sang sông,
Chở chông, chở súng, chở chồng em sang.
Chồng em du kích giữ làng,
Giữ yên bến nước đò ngang sớm chiều.
27. Ai qua Nông Cống tỉnh Thanh
Dừng chân nhớ Triệu Thị Trinh anh hùng
Ai về Hậu Lộc, Phú Điền,
Nơi đây Bà Triệu trận tiền xung phong.
28. Ong kiến còn có vua tôi
Huống chi loài người chẳng có nghĩa ru?
29. Bạch Đằng giang là sông cửa ải,
Tống Hà Nam là bãi chiến trường.
30. Về đi, sống với ruộng vườn,
Trồng khoai, nương sắn, xanh rờn chè tươi.
Tội gì theo giặc, anh ơi!
Ngàn năm bia miệng, người đời cười chê.
31. Cỏ vùng Bãi Sậy còn xanh,
Đá vùng Yên Thế chênh vênh chẳng mòn.
32. Con đò trong bãi nằm dài,
Em là du kích đợi hoài các anh
Quân về mình biếc lá xanh,
Ngậm tăm lựa bóng trăng thanh xuống đò.
Hôm đi thuyền bến nặng chờ,
Hôm về thắng trận câu hò lại vang.
33. Ai lên Biện Thượng, Lam Sơn,
Nhớ Lê Thái Tổ chặn đường quân Minh.
Lạy trời cho cả gió lên,
Cho cờ vua Bình Định bay trên kinh thành.
34. Qua cầu ghé nón trông cầu,
Phao nàng, ván trải, sông sâu lững lờ.
Mặc cho bom phá, bom giờ,
Cầu phao vẫn nổi đôi bờ xe qua.